Đêm nhạc "ĐIỀU GIẢN DỊ" với những tình khúc Phú Quang tối 27/6/09 tại Cỏ cafe đã diễn ra tốt đẹp.
Trước hết, chúng tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến nhạc sĩ Phú Quang vì sự có mặt và tham gia nhiệt tình của chú. Đây thực sự là một sự vinh hạnh lớn cho Cỏ cafe.
Xin cảm ơn các ca sĩ đến với chương trình và làm nên một đêm nhạc sâu lắng và tình cảm.
Chúng tôi cũng xin cảm ơn quý vị và các bạn đã đến thưởng thức và ủng hộ.
Đây là một vài hình ảnh về đêm nhạc. Có thể thiếu một số gương mặt ca sĩ và khán giả do chất lượng ảnh không tốt nên không thể đưa lên được. Mong các bạn thông cảm và bỏ qua.

Nhạc sĩ Phú Quang và bài hát " Hà Nội ngày trở về" trong phần giao lưu của đêm nhạc

Tâm sự của nhạc sĩ trong sáng tác " Thương lắm tóc dài ơi!"

Hà Việt sâu lắng trong hai ca khúc " Nỗi nhớ" và " Mùa hạ còn đâu"

Cô Anh Thư với "Điều giản dị" và "Tâm sự người ca sĩ" .
Ca khúc "Một dại khờ, một tôi" và "Nỗi nhớ mùa đông" được thể hiện qua giọng ca của bác Quang Hùng.
Cao Cường nhẹ nhàng và tình cảm trong " Em ơi! Hà Nội phố", ca khúc mở đầu cho đêm nhạc và " Biển, nỗi nhớ và em".
Gia Ly với "Tình khúc hai tư" và " Im lặng đêm Hà Nội"
Tuy nhiên, xin lỗi Bác và hai bạn vì ảnh về Bác và hai bạn trên sân khấu đêm nhạc không post lên được. Chúng tôi sẽ tìm ở một vài máy ảnh khác và post bổ sung. Mong được thông cảm.

Nhạc sĩ Phú Quang và Hà Việt với " Mùa thu dấu em"
Khán giả giao lưu trong đêm nhạc

Cỏ Cafe xin chân thành cảm ơn!




Người ta nhắc đến xương rồng là nghĩ đến 2 chữ "sức mạnh". Thật sự đối với 1 loài cây sống vùng hoang mạc khô hanh thì khả năng chịu đựng thật sự là đáng nể phục. Thế nhưng ít người biết rằng loại hoa ấy còn mang ý nghĩa khác ý nghĩa của tình yêu. Nếu ai đọc đến đây rồi mà lại không muốn đọc tiếp thì mong các bạn hãy chờ đợi 1 chút. Vì cây xương rồng mà tôi nhắc đến rất ít người biết,nó đi vào trang sách, vào 1 tác phẩm văn học của nhà văn Nga từ những thế kỉ trước.
Câu chuyện bắt đầu là hình ảnh cây xương rồng cằn cỗi ở 1 làng quê hẻo lánh và âm u.Nơi ấy chỉ có con người tất bật với cuộc sống đầy khó khăn với những nỗi lo. Nơi ấy có 1 chàng trai thầm yêu 1 cô gái. Và nơi ấy có tiếng nói tình yêu đọng lại trên những cánh hoa xương rồng.
Chàng trai yêu cô gái say đắm,và có lẽ cô gái cũng vậy. Nhưng điều đáng buồn là cả 2 người đều không dám thổ lộ. Đến 1 ngày khi họ ngồi tâm sự với nhau, chàng trai đã dũng cảm thổ lộ trong nỗi lo, và chờ đợi.
Nhưng ngày này qua ngày khác chàng trai chỉ nhận được từ cô gái 1 chậu cây xương rồng .Thật lạ! Theo thời gian tình yêu ấy nhạt phai, chàng trai thì thật vọng còn cô gái thì hi vọng chàng trai hiểu mình.
Nhưng đến 1 ngày, cô gái đi lấy chồng. Chàng trai càng đau khổ hơn nữa. Lúc ấy chàng vẫn không hiểu tại sao cô gái lại tặng mình chậu cây ấy. Chàng muốn tìm câu trả lời. Chàng cùng chậu cây tìm đến nhà cô gái. Chỉ còn anh trai cô gái ở nhà bên những chậu xương rồng nở hoa. Người anh trai ấy là bạn của chàng trai. Và chàng trai đã nhận được câu trả lời. Một câu trả lời đầy bất ngờ và khó khăn. Mà có lẽ sẽ không xảy ra chuyện ấy. Tất cả là tại chàng chính chàng mà thôi. Chàng đã nói dối cô gái là chàng học tiếng Tây Ban Nha.
Và theo tiếng TÂY BAN NHA cây xương rồng có nghĩa là: Hãy đến và mang em đi!.
Kết thúc câu chuyện là hình ảnh chàng trai bên chậu cây xương rồng đang tàn úa. Chàng khóc. Có lẽ xa xa cô gái cũng đang khóc, khóc vì tại sao chàng không hiểu mình, phải chăng chàng đã thay đổi